Thưa các ông, các bác, các chú và các bạn thanh niên,
Đầu năm Quý Tỵ. Thanh niên tiểu bối này có đôi dòng thô thiển bộc bạch như sau, mong quý vị suy ngẫm… Có gì sơ sót mong quý vị góp ý.
Nay năm Quý Tỵ, nghĩa là sau 38 năm kể từ năm 1975, khi hai miền Nam-Bắc cuối cùng kết thành một nước Việt… Nói câu này chắc sẽ có nhiều quí vị không hài lòng… Nhưng vì lý do nào đi chăng nữa, thì nước Việt ta đã không còn Nam-Bắc phân tranh như nước Nam Hàn hay Bắc Hàn nay. Chỉ có điều, dân Việt anh em đã mất đôi bên Quốc-Cộng hơn ba triệu sinh linh của cùng dòng máu Lạc Hồng. Đó là một sự nhục nhã !!!… Ước chi dân tộc Việt ta như một nước Đức- cũng xấp xỉ dân số và diện tích quốc gia như nước ta, dù sau hai lần bại trận trong hai thế chiến, biết dùng dân trí, ẩn nhẫn chấp nhận thất bại, củng cố địa vị rồi kết toàn đất nước „không đổ một giọt máu“ làm cả thế giới phải thán phục , và vươn lớn hàng đầu như hiện tại hôm nay. Dù đó là nước Đức ở vị trí địa lý trời Âu và hoàn cảnh lịch sử khác, nhưng về phần hào hùng lịch sử ai nào kém chi ai.
Đã 38 năm nay kể từ ngày Việt Nam „hoàn toàn thống nhất“. Sau sự hồ hởi bỡ ngỡ ban đầu của cả hai miền Nam Bắc,- không nói tới chuyện ăn bo bo thay cơm hay nhiều chuyện có thể kể „đến sáng“ khác- thì sau đó… Đảng cầm quyền – đảng Công Sàn Việt Nam đã làm gì được cho dân tộc Việt ? Dù chỉ so sánh với những nước láng giềng kế cận như Thailand, Malaysia, Indonesia…, chớ đừng nói chi đến đến Nam Hàn hay Nhật Bản.
Chưa vội nói đến nhân quyền, – là quyền tối thiểu của con người trong thế kỷ mà loài người đã đặt chân đến mặt Trăng, nhưng không thấy chị Hằng và chú Cuội -, thế kỷ mà đến cả một đứa con nít ba tuổi đã biết xài I-pad, I-phone… Chỉ nói ở đây về lòng yêu nước, về tự hào dân tộc mà đảng Cộng Sản vẫn thường xuyên rao giảng với toàn dân…, thì sau 38 năm cầm quyền kể từ ngày 30.04.1975, ngày Nam-Bắc Việt Nam thành một nước ( chớ không tính từ ngày đảng này thành lập và nguyên nhân hậu quả…). Đảng Cộng Sản đã làm gì để toàn vẹn lãnh thổ ? Để „một tấc đất của tổ tiên ta không rơi vào tay ngoại bang“ ? Để nước Việt ta từ thời Nguyễn Trãi vẫn còn Ải Nam Quan để khóc tiễn cha đi đày nơi phương Bắc, để được cha ông dặn rằng: „ Con ơi nhớ lấy thù này ! „… Để Hoàng Sa – Trường Sa vẫn là của nước Việt, là ngư trường của dân Việt đã ngót nghìn năm ?
Đã 38 năm nay kể từ ngày Việt Nam „hoàn toàn thống nhất“. Nước Việt oai hùng dòng dõi Tiên Rồng đã bao lần đánh bại quân xâm lược… Thế mà Ải Nam Quan chỉ còn trong kí ức, Thác Bản Giốc cũng phần lớn nằm trong tay ngoại bang.
Hoàng Sa – Trường Sa sẽ chẳng mấy chốc trở thành quá khứ Tàu thuyền nước ta thăm dò dầu khí trong biển ta lại bị cắt cáp, mà không dám nói là bị cắt cáp. Ngư dân ta đánh cá trong biển ta lại bị xua đuổi, , cướp bóc, bắn giết bởi nước Trung Quốc, mà chỉ dám nói là „nước lạ“. Tưởng chừng như ta là những kẻ cắp trong vùng biển Đông nước Việt cha ông ta để lại ! Bởi những kẻ cướp hung hãn phương Bắc, dưới sự lãnh đạo của đảng Cộng Sản Trung Quốc ngày nay.
Vậy mà đảng Cộng Sản Việt Nam đã làm gì để không xấu hổ với tổ tiên tiền nhân, để giữ được Việt Nam hình chữ S từ Ải Nam Quan đến Mũi Cà Mau , với Hoàng Sa Trường Sa như trước ngày thành lập đảng? Với cả với đồng bào đồng chí mình đã đổ biết bao xương máu để đảng Cộng Sản cố được vị trí như vẫn còn ngày mãi hôm nay ???
Vậy mà đảng Công Sản Việt Nam vẫn chưa thấy hổ thẹn với tình trạng đất nước hiện tại sao vẫn còn rao giảng lòng yêu nước hay sao ?… Khi mà cả giáo hoàng La Mã, với hơn 1,3 tỷ con chiên trên toàn thế giới, còn tự giác từ chức khi thấy mình không còn minh mẫn nữa… Nước Việt năm Quý Tỵ 2013 sau 38 năm còng lưng nhẫn nhục sẽ không còn đủ kiên nhẫn cho đảng Cộng Sản xin thêm 38 năm nữa để sửa chữa sai lầm đâu !!! Hãy để chín mươi triệu dân Việt Nam tự quyết định số phận nước Việt Nam !!! Hãy để những trí thức có tài có tâm lèo lái con thuyền Lac Việt, đưa đất nước Đại Việt ông cha ta đi tới, dám ngẩng mặt với thế giới đại đồng !!!
Thưa các Ông, các Bác, các Chú. Đừng để đến một ngày, nước Việt ta lại tái diễn cảnh nồi da xáo thịt… Như cảnh Gaddafi bị lôi lên từ ống cống, bị giẫm đạp trên đường phố, bị giết một cách dã man vô nhân tính bởi những thanh niên quá khích… Khi đó, dòng sử Việt hào hùng ta lại ghi thêm một vết nhục ngàn năm.
Thưa các Ông, các Bác, các Chú. Hãy vì lòng yêu nước mà có những quyết định sáng suốt !!! Để cháu con ta đời đời còn ngẩng mặt hãnh diện vì Cha Ông. Để sử xanh còn lưu truyền tiếng thơm muôn thưở !!!
Vững tin vào lòng yêu nước của nòi giống Lạc Hồng !!!
Kính bút
Huỳnh Minh Tú
0 Kommentare:
Kommentar veröffentlichen