Samstag, 30. März 2013

Thư gửi Đoàn Văn Vươn


Thư gửi Đoàn Văn Vươn

Có một điều lạ lùng trong vụ án của em
Là ngay cả người tra tay em vào còng số 8
Hay ký quyết định kết án “Tội giết người”
Hay từ kẻ lu loa em chiếm đất, chống đối…
Tất cả, anh tin như thế, trong thăm thẳm đáy lòng của họ
Vẫn nghĩ em vô tội, vẫn nghĩ em không đáng phải thế này, vẫn nghĩ em phải làm cái hành vi mà ai ở vào hoàn cảnh của em cũng phải thế.

Có điều lạ lùng trong vụ án của em
Xuất hiện vô vàn những tấm lòng ủng hộ
Cả những anh xích lô,chị bán hàng xén, vị quan chức cao cấp
Dù nói ra, dù ỡm ờ,dù úp mở,dù kín kín hở hở
Nhưng vô vàn những tiếng nói ủng hộ.

Có điều lạ lùng trong vụ án của em
Khi đội cưỡng chế “hoàn thành nhiệm vụ”
Vẫn còn mấy người hăng hái băng qua hồ nước lớn
Đuổi cho được con chó nhà em, giấu diếm mang về
Con chó chắc chắn không nằm trong danh sách “cưỡng chế”

Có điều lạ lùng trong vụ án của em
Những người điều hành cưỡng chế
Những người cầm cân nảy mực
Chủ tịch, phó chủ tịch từ huyện đến xã cũng bị khởi tố xử tù
Hóa ra cái việc gì đang xảy ra mà cả hai phía đều bị bắt, bị tù thì ở đâu là chân lý?
Khi Thủ tướng kết luận rằng cưỡng chế là trái luật mà vợ con em vẫn bị kết tội chống người cưỡng chế?
Thủ tướng sai hay kẻ dưới quyền càn quấy, cố đấm ăn xôi,ra vẻ xách mé,ra oai với chính Nhân dân?
Chống lại kẻ làm sai sao gọi là có tội.
Những dụng cụ chỉ đủ làm sát thương sao kết tội giết người?

Có điều lạ lùng trong vụ án của em
Người cương trực đứng về phía em, đứng về người đang phạm tội sao nhiều không đến xuể
Và không ít ló dạng những mặt người cơ hội
Dùng em để rửa tên tuổi, lấy điểm với nhân dân

Có điều lạ lùng trong vụ án của em
Nếu được cởi vòng kim cô
Mấy trăm tờ báo sẽ đồng thanh ủng hộ em trắng án
Hàng ngàn luật sư dễ dàng đưa chứng cứ rằng em trắng án
Và không ít thẩm phán, điều tra viên cũng biết thừa là em trắng án.
Vì chỉ cần biết chữ, đọc kết luận Thủ tướng thôi, cũng có thể biết ngay là em trắng án, chẳng cần phải xử.
Ừ thì xử đi,anh mong từng ngày
Cho em được nhìn thấy vợ con sau 1 năm cách biệt
Được nhìn thấy rõ ràng giọt nước mắt đục ngầu trên mặt vợ con, đục ngầu như ao đầm nhà em thấm mồ hôi cả nhà mình 20 năm kiếm nhặt từng đồng,một nắng hai sương, be bờ đắp đập…
Cho em được nắm tay những người thân yêu mà hơn mấy trăm đêm chỉ biết chạm tay vào tường phòng giam lạnh lẽo

Có điều lạ lùng trong vụ án của em
Nước mắt nhân dân lại dành cho em-kẻ đang coi là “phạm tội”
Và nỗi sợ hãi nhìn thấy rõ từ chính quyền trong phiên xử tới.
Vì sao lại thế Vươn ơi?
Em sẽ bị kết án không nhẹ đâu.
Anh và mọi người biết là như thế
Có thể phải chờ thêm vài phiên tòa nữa
Có thể lại chờ Thủ tướng đăng đàn
Có thể lại chờ một quyết định minh triết từ vị trí tối cao
Nếu điều đó xảy ra
Nhân dân hả lòng vì đang chạm tay vào công lý
Dù án là bao nhiêu năm tù
Em vẫn là em thôi, như lịch sử.
Như là đất đai thôi
Như là củ khoai hạt lúa của nhân dân

Có điều lạ lùng trong vụ án của em
“Bị can Đoàn Văn Vươn” lại đang được nhận từ nhân dân lòng kính trọng.
Xin cho anh một ước mơ bé nhỏ
Mỗi lần về quê em
Ngân vang trong anh câu hát triệu người đang hát:
“Hải Phòng ơi…Tháng 5 rợp trời hoa phương đỏ”
Để đừng ai nhắc tên em trong đau đớn vụ án này.
————



Nhân dân lao động các nơi đến chia sẻ với gia đình Đoàn Văn Vươn sau khi vụ cưỡng chế xảy ra, bà con mang đồ ăn, cơm nắm ăn với nhau trên bờ đê ao cá nhà anh Vươn, ĂN VỚI NHAU GIỮA TRỜI.
Blog Nhà văn Nguyễn Quang Vinh

0 Kommentare:

Kommentar veröffentlichen